Hiện nay trên thế giới có 51 nước đang sử dụng công nghệ CDMA với hơn 130 triệu thuê bao. Các nhà khai thác mạng viễn thông trên thế giới đều đang có kế hoạch đầu tư vào công nghệ CDMA.
Tại châu Á đã có hơn 15 nhà khai thác đã triển khai dịch vụ CDMA trong năm 2003 và hiện có hơn 40 triệu thuê bao đang sử dụng công nghệ này. Theo dự đoán thì đến năm 2005, thuê bao sử dụng công nghệ CDMA sẽ tăng lên 424 triệu trên toàn thế giới (chiếm khoảng 1/3 tổng số thuê bao di động trên toàn cầu).
Các mạng điện thoại di động trên thế giới hiện nay đang sử dụng chủ yếu hai công nghệ GSM (Global System for Mobile Communication - Hệ thống thông tin di động toàn cầu) với chuẩn TDMA (Time Division Multiple Access - đa truy cập phân chia theo thời gian) hoặc CDMA (Code Division Multiple Access - đa truy cập phân chia theo mã).
Lịch sử hình thành
Lịch sử phát triển CDMA được bắt đầu bằng sự ra đời của lý thuyết truyền thông trải phổ trong thập niên 50, thời kỳ chiến tranh thế giới thứ II đang hồi cao trào .Lúc này Mỹ đang chạy đua vũ trang với Liên Xô và Đức, hãng nhiệm vụ đặt ra là một quả ngư lôi thông minh hơn, đc điều khiển ngay cả khi đã ra khỏi tàu ngầm, không bị nhiểu tín hiệu do tàu địch gây ra (RADIO là chuẩn chung thời đó mà)! Và truyền tín hiệu trải phổ ra đời! Hoa Kỳ đã ngay lập tức loại bỏ ý tưởng này!
Nhưng với hàng loạt các ưu điểm đi kèm, truyền thông trải phổ được ứng dụng trong thông tin quân sự Hoa Kỳ trong những năm sau đó (Lockheed Martin US-đã phát triển rất nhiều loại bộ đàm, điện thoại vô tuyến liên lạc trên mặt đất, tên lửa, ngư lôi, hệ thống định vị mặt đât,……). Đến thập niên 80, CDMA được phép thương mại hóa và chính thức được đề xuất bởi Qualcomm, một trong những công ty hàng đầu về công nghệ truyền thông.
Năm 1995, CDMA IS-95A là phiên bản đầu tiên được triển khai thương mại tại Hồng Kông qua Hutchison Telecom và phiên bản có tốc độ truyền 14kbit/giây này được thừa nhận như một trong những hệ thống thuộc thế hệ thứ 2(2G).
Năm 1996 CDMA bắt đầu thống trị trên thị trường Bắc Mỹ.
Năm 1997, IS – 95B được đưa ra với nhiều cải tiến về chất lượng đồng thời tốc độ truyền đến 64 kbit/giây. Đây là thế hệ di động thứ 2,5. Cùng năm này, số thuê bao CDMA trên toàn thế giới vào xấp xỉ 18 triệu thuê bao.
Năm 1998, CDMA 2000 1x hỗ trợ cả thoại và dữ liệu được đưa vào dự thảo IMT2000 (International Mobile Telecommunication 2000 – Đề án Truyền thông Di động Quốc tế 2000) do ITU (International Telecommunication Union – Liên minh Viễn thông Quốc tế) soạn thảo định nghĩa cho tiêu chuẩn truyền thông thế hệ thứ 3 (3G). Thuê bao CDMA lên đến 24 triệu người trên toàn thế giới.
Năm 1999, CDMA 2000 1x được công nhận là 3G và chính thức được công bố. Cuối năm 1999, thế giới đã có hơn 50 triệu thuê bao CDMA.
Năm 2000, 2 nhà khai thác hàng đầu tại Hàn Quốc là SK Telecom và LG Telecom triển khai thương mại hệ thống CDMA 2000 1x đầu tiên trên thế giới. Thế giới có 80 triệu thuê bao CDMA.
Năm 2001, CDMA 2000 1x EV trở thành một chuẩn của 3G.Chỉ trong 3 tháng, từ tháng 6 đến tháng 9/2002: từ 127 triệu thuê bao, CDMA đã vượt qua con số 134 triệu thuê bao.
2002, SFone chính thức cung cấp 1xEV.
2007, chuẩn Wimax 4G lần đầu đc thử nghiệm trong phòng thí nghiệm, với tốc độ cực khủng! nhận dữ liệu với tốc độ 100 Megabyte/giây khi di chuyển và tới 1 Gb/giây khi đứng yên!!
2009, Nga thử nghiệm 4G đến người dùng (máy HTC )
2010, NTT DoCoMo chính thức ra mắt 4G!
Định nghĩa
CDMA (viết đầy đủ là Code Division Multiple Access) nghĩa là đa truy nhập (đa người dùng) phân chia theo mã. Khác với GSM phân phối tần số thành những kênh nhỏ, rồi chia sẻ thời gian các kênh ấy cho người sử dụng. Trong khi đó thuê bao của mạng di động CDMA chia sẻ cùng một giải tần chung. Mọi khách hàng có thể nói đồng thời và tín hiệu được phát đi trên cùng một giải tần. Các kênh thuê bao được tách biệt bằng cách sử dụng mã ngẫu nhiên. Các tín hiệu của nhiều thuê bao khác nhau sẽ được mã hoá bằng các mã ngẫu nhiên khác nhau, sau đó được trộn lẫn và phát đi trên cùng một giải tần chung và chỉ được phục hồi duy nhất ở thiết bị thuê bao (máy điện thoại di động) với mã ngẫu nhiên tương ứng. Áp dụng lý thuyết truyền thông trải phổ, CDMA đưa ra hàng loạt các ưu điểm. Cụ thể:
• Nhờ hệ thống kích hoạt thoại, hiệu suất tái sử dụng tần số trải phổ cao và điều khiển năng lượng, nên nó cho phép quản lý số lượng thuê bao cao gấp 5-20 lần so với công nghệ GSM. Áp dụng kỹ thuật mã hóa thoại mới, CDMA nâng chất lượng thoại lên gần bằng với hệ thống điện thoại hữu tuyến.
• Đối với điện thoại di động, để đảm bảo tính di động, các trạm phát phải được đặt rải rác khắp nơi. Mỗi trạm sẽ phủ sóng một vùng nhất định và chịu trách nhiệm với các thuê bao trong vùng đó. Với CDMA, ở vùng chuyển giao, thuê bao có thể liên lạc với 2 hoặc 3 trạm thu phát cùng một lúc, do đó cuộc gọi không bị ngắt quãng, làm giảm đáng kể xác suất rớt cuộc gọi.
• Một ưu điểm khác nữa của CDMA là nhờ sử dụng các thuật toán điều khiển nhanh và chính xác, thuê bao chỉ phát ở mức công suất vừa đủ để đảm bảo chất lượng tín hiệu, giúp tăng tuổi thọ của pin, thời gian chờ và đàm thoại. Máy điện thoại di động CDMA cũng có thể sử dụng pin nhỏ hơn, nên trọng lượng máy nhẹ, kích thước gọn và dễ sử dụng.
• Với cùng 1 công nghệ tương đương, CDMA luôn vượt trội hơn TDMA, cả về chất lượng cuộc gọi, tính bảo mật, tốc độ băng thông.
• Cuối cùng, những máy điện thoại di động đang sử dụng chuẩn GSM hiện nay không thể sử dụng chuẩn CDMA. Nếu tiếp tục phát triển GSM, hệ thống thông tin di động này sẽ bắt buộc phải phát triển lên WCDMA-UMTS-3G mới đáp ứng được nhu cầu truy cập di động các loại thông tin từ mạng Internet với tốc độ cao.
Những hạn chế
Hạn chế về thiết bị đầu cuối:
Một điểm hạn chế của các thiết bị đầu cuối của CDMA là chỉ sử dụng được cho một mạng di động duy nhất, người dùng CDMA phải mua thiết bị cung cấp bởi chính nhà cung cấp dịch vụ, thậm chí một chiếc điện thoại di động của nhà cung cấp CDMA này lại không thể dùng khi nối kết với nhà cung cấp CDMA khác, trong khi các máy dùng công nghệ GSM thì có thể thay đổi sim và thay đổi mạng điện thoại một cách dễ dàng.Điều này cũng dễ hiểu vì hiện nay ở Việt Nam có đến 5 nhà cung cấp dịch vụ GSM là Mobifone, Vinaphone, Viettel, Beeline và Vietnammobile, nếu không hài lòng với nhà cung cấp này thì người tiêu dùng còn có thể lựa chọn cho mình một nhà cung cấp dịch vụ khác hoặc dùng thử dịch vụ của nhiều mạng khác nhau để chọn ra dịch vụ, gói cước phù hợp nhất.Trong khi đó, nếu có ai muốn trải nghiệm công nghệ CDMA thì bắt buộc phải mua một chiếc điện thoại mới và cũng không thể thay đổi nhà cung cấp dịch vụ di động. Chỉ riêng điều này thì công nghệ GSM cũng đã có một lợi thế không nhỏ.
Tại sao người Việt Nam chưa thích CDMA?
Có một điều mà không nói ra thì ai cũng dễ dàng nhận thấy là người tiêu dùng Việt Nam không mặn mà lắm với công nghệ CDMA. Có lẽ vì trong thời gian đầu Sfone cung cấp dịch vụ CDMA tại Việt Nam thì vùng phủ sóng vẫn còn khá hạn chế, hơn nữa thiết bị đầu cuối của họ không hỗ trợ thẻ sim, rất bất tiện khi muốn đổi máy nên khách hàng đã không thích công nghệ này từ đầu.
Tuy hiện nay việc này đã được khắc phục, nhưng thiết bị đầu cuối dùng công nghệ CDMA ở Việt Nam vẫn chưa phong phú, còn các loại máy CDMA cao cấp thì giá thành lại quá cao, các loại máy dòng phổ thông thì tính năng không bằng một chiếc điện thoại CDMA có giá tương đương. Thêm vào đó, có vẻ như người tiêu dùng Việt Nam vẫn còn có những thành kiến với công nghệ CDMA.